Tìm kinh sách
 
        Kinh Sách FULL

Kinh Bản Nguyện của Bồ Tát Địa Tạng

Kinh Bản Nguyện của Bồ Tát Địa Tạng

Chương 6: Quyển Trung - Phẩm thứ Năm - Tên Của Các Địa Ngục

KINH BẢN NGUYỆN CỦA 
BỒ TÁT ĐỊA TẠNG

QUYỂN TRUNG
PHẨM THỨ NĂM
Tên Của Các Địa Ngục

 
  Lúc bấy giờ, Phổ Hiền Bồ Tát liền bạch với Bồ Tát Địa Tạng rằng: “Xin Ngài vì tám bộ, chúng Thiên, Long, Quỷ, Thần, cùng hết thảy chúng sinh, nói rõ những tội khổ, nơi thụ báo khác nhau, cùng tên các địa ngục, ở thế giới Sa Bà, cõi Nam Diêm Phù Đề, khiến cho các chúng sinh, trong thời mạt rốt sau, biết rõ về nghiệp báo, khổ đau như thế nào”.
  Ngay khi ấy, Bồ Tát Địa Tạng liền bảo với Đại Bồ Tát Phổ Hiền rằng: “Nay tôi nhờ uy thần, của Đức Phật-Thế Tôn, cùng uy thần của Ngài, xin sơ lược nói ra, các tên của địa ngục, và các tội báo khổ.
Thưa Nhân Giả, ở về phía phương Đông, cõi Nam Diêm Phù Đề, có một dãy núi lớn, gọi là Đại Thiết Vi, núi ấy màu tối đen, không một chút ánh sáng, ở đấy có địa ngục, tên gọi là A Tỳ; lại còn có địa ngục, gọi tên là Bốn Cạnh; lại còn có địa ngục, gọi tên là Dao Đâm; lại còn có địa ngục, gọi tên là Hỏa Tiễn; lại còn có địa ngục, gọi tên là Núi Kẹp; lại còn có địa ngục, gọi tên là Giáo Đâm; lại còn có địa ngục, gọi tên là Xe Sắt; lại còn có địa ngục, gọi tên là Trâu Sắt; lại còn có địa ngục, gọi tên là Dao Găm; lại còn có địa ngục, gọi tên là Lừa Sắt; lại còn có địa ngục, gọi tên là Đồng Sôi; lại còn có địa ngục, gọi tên là Cột Đồng; lại còn có địa ngục, gọi tên là Lửa Cháy; lại còn có địa ngục, gọi tên là Cày Lưỡi; lại còn có địa ngục, gọi tên là Chém Đầu; lại còn có địa ngục, gọi tên là Thiêu Thân; lại còn có địa ngục, gọi tên là Móc Mắt; lại còn có địa ngục, gọi tên là Vòng Sắt; lại còn có địa ngục, gọi tên là Cãi Cọ; lại còn có địa ngục, gọi tên là Dùi Sắt; lại còn có địa ngục, gọi tên là Đa Sân...
  Thưa Nhân Giả, trong núi Thiết Vi kia, còn có các địa ngục, nhiều vô lượng vô biên, thật chẳng thể tính đếm. Lại còn có địa ngục, gọi tên là Kêu Gào; lại còn có địa ngục, gọi tên là Kéo Lưỡi; lại còn có địa ngục, gọi tên là Nước Tiểu; lại còn có địa ngục, gọi tên là Khóa Đồng; lại còn có địa ngục, gọi tên là Voi Lửa; lại còn có địa ngục, gọi tên là Chó Lửa; lại còn có địa ngục, gọi tên là Ngựa Lửa; lại còn có địa ngục, gọi tên là Trâu Lửa; lại còn có địa ngục, gọi tên là Núi Lửa; lại còn có địa ngục, gọi tên là Đá Lửa; lại còn có địa ngục, gọi tên là Giường Lửa; lại còn có địa ngục, gọi tên là Nhà Lửa; lại còn có địa ngục, gọi tên là Chim Lửa; lại còn có địa ngục, gọi tên là Cưa Răng; lại còn có địa ngục, gọi tên là Lột Da; lại còn có địa ngục, gọi tên là Uống Máu; lại còn có địa ngục, gọi tên là Đốt Tay; lại còn có địa ngục, gọi tên là Đốt Chân; lại còn có địa ngục, gọi tên là Treo Ngược; lại còn có địa ngục, gọi tên là Nhà Sắt... 
  Trong các địa ngục đó, cứ mỗi mỗi địa ngục lại còn có các địa ngục nhỏ, hoặc hai, ba, bốn, năm cho đến hàng trăm nghìn, mỗi địa ngục nhỏ kia, có tên gọi khác nhau, nhiều vô lượng, vô biên chẳng thể nói hết được.
Lúc bấy giờ, Địa Tạng Bồ Tát liền nói với Phổ Hiền Bồ Tát rằng:
     Xin Nhân Giả lắng nghe,
     Những khổ địa ngục kia.
     Đều do các chúng sinh,
     Diêm Phù Đề tạo ác.
     Vì nghiệp cảm ứng nên,
     Mà chịu khổ như thế.
     Sức nghiệp rất rộng lớn,
     Sánh với núi Tu Di.
     Sâu hơn cả đại dương,
     Hay làm chướng thánh đạo.
     Bởi vì thế cho nên,
     Chúng sinh chớ coi thường.
     Chớ coi điều ác nhỏ,
     Mà chẳng cần lo tu.
     Ác gây như sợi tơ,
     Nhưng đều có quả báo.
     Dẫu thân như cha con,
     Cũng mỗi người một ngả.
     Chẳng thế được cho nhau,
     Ai làm thời nấy chịu.
     Ác nghiệp tự gây ra,
     Luôn như bóng theo hình.
     Tôi nay nhờ uy thần,
     Của Phật nên nói ra.
     Tên của các địa ngục,
     Và các nghiệp báo khổ,
     Xin hội chúng nơi đây,
     Tạm nghe là như thế.
  Ngay bấy giờ, Phổ Hiền Bồ Tát Ma Ha Tát liền đáp lại rằng: “Tuy tôi đã biết rõ, báo ứng của chúng sinh, khắp trong cõi thế gian, nhưng nay vẫn thưa hỏi, chỉ mong Nhân Giả nói, cho chúng sinh được nghe, kẻ ác đời sau này, biết nương về Phật pháp, làm lành và lánh dữ, cầu thoát mọi nỗi khổ”.
  Lúc bấy giờ, Bồ Tát Địa Tạng liền nói với Phổ Hiền Bồ Tát rằng: “Những tội báo chúng sinh, ở trong địa ngục khổ, có địa ngục kéo lưỡi, tội nhân cho dài ra, rồi lấy trâu cày lên, khiến chết đi sống lại; hoặc lại có địa ngục, moi tim gan tội nhân, cho quỷ Dạ Xoa ăn, khổ đau chẳng thể nói; hoặc lại có địa ngục, bắt ném tội nhân vào, vạc dầu sôi sùng sục, đau đớn cho đến chết; hoặc lại có địa ngục, đốt cột đồng cho đỏ, bắt tội nhân ôm vào, kêu la cho đến chết; hoặc lại có địa ngục, tung gương lửa lớn ra, tội nhân vừa chạm vào, thân thể liền bị cháy; hoặc lại có địa ngục, lúc nào cũng lạnh giá, khiến tội nhân vào đó, rét đông cho đến chết; hoặc lại có địa ngục, đầy phân nhơ hôi thối, bắt tội nhân ném vào, lặn hụp cho đến chết; hoặc lại có địa ngục, ác quỷ nhiều vô số, dùng chùy sắt có gai, đánh tội nhân đến chết; hoặc lại có địa ngục, dùng giáo nhọn lửa cháy, đâm lao mình tội nhân, đau đớn cho đến chết; hoặc lại có địa ngục, tra khảo phần ngực lưng; hoặc lại có địa ngục, chỉ đốt cháy chân tay; hoặc lại có địa ngục, cho rắn sắt cắn xé; hoặc lại có địa ngục, cho chó sắt xua đuổi; hoặc lại có địa ngục, buộc lên lừa sắt nóng...
  Thưa Nhân Giả, tùy theo nghiệp chúng sinh, mà tự chiêu cảm khổ, trong mỗi mỗi ngục đó, có vô lượng dụng cụ, để hành hình tội nhân, chẳng thể nói ra hết. Nếu tôi nói rộng ra, về các địa ngục khổ, trong mỗi một ngục đó, lại có trăm nghìn ngục, các khổ chẳng đồng nhau, vì nghiệp báo sai khác, một ngục khổ như thế, huống chi là nhiều ngục? Nay tôi vâng uy thần, của Đức Phật-Thế Tôn, và uy thần của Ngài, mà lược phân biệt nói, nếu đem nói rộng ra, mãi cũng không hết được.
/15
 

  Ý kiến bạn đọc

Mã bảo mật   

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây