Tìm kinh sách
 
        Kinh Sách FULL

Lễ kính chư phật tôn kính đối với chúng sanh không đồng không gian duy thứ

Lễ kính chư phật tôn kính đối với chúng sanh không đồng không gian duy thứ

Chương 7: [Tập 4]: Chia Sẻ Cách Lập Bài Vị - Phần 1

 


Xin kính chào các vị đồng tu!
Trong lần trước, chúng ta nói đến lễ kính chư Phật, làm thế nào để lễ kính đối với chúng sanh không đồng không gian duy thứ. Sau khi giảng xong, đã có được rất nhiều hưởng ứng, họ cũng sôi nổi đem những việc từng trải của chính bản thân kể với tôi, muốn tôi kể cho tất cả đệ tử học Phật có duyên cùng nghe để làm tham khảo. Câu chuyện của ngày hôm nay có thể nói là tương đối khá tuyệt vời.
Chúng ta đều biết, trong mấy năm lại đây, Lão Pháp Sư đã cực lực thúc đẩy hiếu đạo, hy vọng mỗi một đồng tu học Phật chúng ta phải từ chính mình mà bắt đầu, rồi áp dụng vào các đạo tràng Tịnh Tông việc xây dựng từ đường cho tổ tiên muôn họ. Có một vị là người phụ trách đạo tràng, ông có cảm ứng rất sâu, ông hy vọng đem câu chuyện này kể cho tất cả các vị học Phật nghe làm tham khảo về việc chúng ta làm thế nào để lễ kính tổ tiên chúng ta.
Câu chuyện như thế này. Có một vị cư sĩ làm người phụ trách của đạo tràng, y theo giáo huấn của Lão Pháp Sư đã xây dựng từ đường tổ tiên muôn họ. Thật không dễ gì để hoàn thành hết những bài vị này, cũng sắp xếp ổn thỏa, chọn ra được một ngày hoàng đạo để làm nghi thức lễ thỉnh tất cả tổ tiên đều đến nơi này để nghe Kinh nghe pháp, đồng thời cũng hy vọng tất cả những đệ tử học Phật đều có thể đến đây nhớ tưởng và lễ bái tổ tiên của mình. Vì đây là lần đầu làm người phụ trách, cho nên đều không biết gì cả, nhưng ông rất chú trọng việc này. Trước đó vài ngày, vị ấy đã nghiêm túc một mạch mà chuẩn bị sự việc này, hy vọng đến ngày khánh thành từ đường có thể làm được việc này cho thật hoàn hảo.
Vào thời điểm còn vài ngày nữa là khánh thành, thì buổi tối vị ấy đã nằm mơ thấy mình rất là khẩn trương, vội vàng đi mua thức ăn. Ông muốn mời rất nhiều tổ tiên như vậy, nhất định những thức ăn đem cúng phải làm thật phong phú, thật thịnh soạn, cho nên ông ấy phải vội vàng đi mua đồ, hy vọng có thể lễ thỉnh tất cả tổ tiên đến ứng cúng, có thể ăn một bữa thật là thịnh soạn. Trong giấc mơ ấy, ông đã tranh thủ thời gian đi mua đồ, mua thức ăn, v.v… Ông vừa bước ra cửa thì thấy trên đường có rất nhiều người, từng đoàn từng đoàn từng lớp từng lớp người, càng lúc càng đông. Ông mua đồ thì phải qua đường, nhưng kết quả là không qua được vì người càng lúc càng nhiều. Làm sao đây? Ông càng lúc càng khẩn trương, ông muốn mua rau. Ngay vào lúc này, ông ngẫm nghĩ thật là kỳ lạ, sao những người này lại có người quá cố cũng có người còn sống, cũng có những màu da không đồng, đủ kiểu đủ loại người đều có cả. Ông liền rất hiếu kỳ, dù sao cũng không thể qua đường được, chi bằng tìm một người nào đó hỏi thử xem rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì. Ông chọn ra một người cận đại, ông hỏi người ấy: “Anh biết nói tiếng Phổ Thông không?”. Người ấy nói: “Tôi biết nói”. Người phụ trách này ở ngay trong giấc mơ đã hỏi rằng: “Các vị rốt cuộc muốn đi đâu vậy?”. Vị đó nói: “Ông không biết sao? Chúng tôi đang muốn đến một đạo tràng. Đạo tràng này họ muốn mời chúng tôi đến ứng cúng. Từ đường kỷ niệm tổ tiên muôn họ của họ gần sắp được khánh thành, cho nên chúng tôi đều biết được, tất cả chúng tôi đều muốn đi tham dự cuộc hội họp long trọng này, chúng tôi đều muốn đi ăn no một bữa”. Người làm phụ trách này trong giấc mơ đã nghe được như vậy. Đây không phải đi đến đạo tràng chúng ta hay sao? Cho nên lúc đó ông liền nghĩ đến rằng mình phải nhanh chóng đi mua thức ăn, thế là liền tỉnh giấc mộng.
Sau khi tỉnh dậy ông mới biết được, thì ra là tất cả các tổ tiên đều đã có sự cảm ứng, cho nên ông đối với việc này càng đặc biệt xem trọng, thế là người trên kẻ dưới trong đạo tràng, ông đều khuyến khích tất cả những người làm thiện nguyện và hộ pháp, mỗi một người đều có thể chung tay góp sức, mỗi một người đều có thể vì tổ tiên muôn họ đến đây, mong mọi người đều có thể ra tiền ra sức. Có thể làm thức ăn thì làm thức ăn, những người không thể làm thức ăn thì cung cấp cúng dường cho đạo tràng để mà đem nấu ra đủ các loại thức ăn thịnh soạn đem lên cúng tế. Sau khi mà nằm thấy giấc mơ ấy xong, ông càng xem trọng sự việc này.
Còn ba ngày nữa là đến ngày khánh thành từ đường tổ tiên muôn họ, thì người phụ trách này lại nằm mơ một lần nữa, mơ thấy một người ngoại quốc đến nói với ông là: “Có thể nào xin kính nhờ, tôi là người ngoại quốc, tôi không quen ăn những món ăn Trung Quốc, ông có thể nào vui lòng chuẩn bị vài món Tây để cúng dường chúng tôi không?”. Ở trong giấc mơ vị phụ trách này nói rằng không thành vấn đề gì, chúng tôi nhất định tận sức để làm. Cho nên lúc tỉnh dậy vào hôm sau, ông nhanh chóng chạy đến nhà hàng Tây, đi hỏi thăm nghe ngóng, xem người ngoại quốc thường ăn l những món ăn gì, thế là đi mua rất nhiều Hamburger, mua rất nhiều những món ăn kiểu Tây phương, đem thịt trong những thức ăn này mà bỏ ra hết, cũng đã đặt rất nhiều rất nhiều các món ăn.
Nhưng người phụ trách này lại thấy rất khó hiểu, rõ ràng trong từ đường của chúng ta là tổ tiên muôn họ dân tộc Trung Hoa nhưng sao lại có người ngoại quốc? Thế là ông liền gọi điện thoại cho Lão Pháp Sư, thỉnh thị việc này cuối cùng là có nguyên do gì, sao cũng có người ngoại quốc đến tham gia cuộc hội họp long trọng này, cũng đến ứng cúng? Lão Pháp Sư liền nói với ông, ông tốt nhất là hãy tỉ mỉ xem trên những bài vị đã viết có viết người ngoại quốc hay là không? Người phụ trách của đạo tràng này liền đi xem cho kỹ lại tất cả các bài vị này. Xem đi xem lại cuối cùng phát hiện ra nguyên nhân, bởi vì ông đã lập ra một bài vị tổ tiên muôn họ của các nước trên thế giới, như vậy cuối cùng chân tướng đã rõ. Tại vì vị ấy vô cùng từ bi, không những hy vọng tổ tiên muôn họ của Trung Quốc có thể đến tham gia cuộc họp lớn này, đồng thời cũng hy vọng nhân sĩ, tổ tiên muôn họ của các nước trên thế giới cũng có thể đến nơi đây tham dự thạnh hội. Người làm phụ trách này liên tục hai lần mơ thấy đã cho ông những gợi ý vô cùng lớn, thì ra nhân gian chúng ta làm tất cả việc, đối với chúng sanh pháp giới khác mà nói thì lại là một sự việc vô cùng to lớn, cho nên họ ồ ạt đi thông báo khắp nơi, đều muốn đến tham gia pháp hội lớn này.
Vào đêm trước ngày Pháp hội, ông lại nằm mộng thấy có đủ kiểu đủ loại người ùn ùn đến tham gia pháp hội này, có người ngồi kiệu, có người đi bộ, có vương công quý tộc, có thương gia, có người giàu, cũng có những người bình dân bá tánh, trong đó ông nhìn thấy có một người giống như là một vị đế vương cũng đến. Mà họ đến cũng không phải là tay không mà đến, cũng đã chuẩn bị rất nhiều rất nhiều những lễ vật đẹp đẽ đi đến đạo tràng của họ. Ông cũng nhìn thấy rất nhiều hộ pháp, Long Thiên Hộ Pháp đều đón tiếp từng tốp từng tốp những vị khách quý, những vị tổ tiên từng người vào chỗ ngồi. Ông ấy rất là kinh ngạc khi nhìn thấy nhiều lễ vật như vậy được đưa đến đạo tràng. Sau khi tỉnh dậy, từ đường cũng đã bắt đầu khai mạc rồi, thời gian cũng qua rất nhanh và rất bận rộn, ông bận trong bận ngoài đến nỗi cũng không có chú ý lắm đến những cư sĩ và những nhân sĩ đến tham gia pháp hội long trọng này, họ rốt cuộc đem đến tặng những lễ vật gì. Sau khi hội họp xong ông đi xem. Khi đó một số người thiện nguyện báo cáo với ông, lần đến tham gia nghi thức khánh thành từ đường muôn họ này, rất nhiều người đều đem tặng lễ vật. Kết quả là sau khi ông vừa xem thì giật cả mình, tại vì sao ông lại giật cả mình? Thì ra là ông ở trong giấc mộng nhìn thấy gói lớn gói nhỏ rất là nhiều lễ vật, những món lễ vật đó cùng với những món lễ vật trước mắt có rất nhiều rất nhiều những cái đều giống hệt như nhau. Từ đó trở về sau, ông càng vì tất cả những bài vị đã lập này mà ông nhắn nhủ dặn dò tất cả người trên kẻ dưới trong đạo tràng, nhất định phải đặc biệt lễ kính mỗi một bài vị, đối với lịch đại tổ tiên của chúng ta, tại đạo tràng thì càng không thể nào có chút khinh mạn, hoặc là để phát sinh hành vi không lễ kính nào. Đây là ông ấy ở trong đạo tràng đã mơ thấy mấy ngày trước khi nghi thức khai mạc lễ kỷ niệm tổ tiên muôn họ. Đương nhiên sau khi trải qua giấc mơ lần này, ông đối với những bài vị tổ tiên và cả chúng sanh không gian không đồng duy thứ càng tôn kính hơn.
Vị làm phụ trách này ngoài việc đã cung cấp câu chuyện trên ra, ông lại còn kể thêm một câu chuyện khác nữa, cũng là câu chuyện về bài vị của chúng sanh ở những tầng không gian khác. Trong giai đoạn đầu, người đến đạo tràng để lễ Phật và tham học vốn không nhiều lắm, nên khi đó họ cởi mở với việc có thể viết rất nhiều bài vị. Bài vị đã viết nhiều ngày dồn chứa lại, trải qua một năm rưỡi thì có thể nói bài vị không còn chỗ để nữa. Người phụ trách này liền suy nghĩ, những bài vị này chúng ta đã làm nhiều lần Tam Thời Hệ Niệm, có lẽ những vong linh ghi trên những bài vị này có thể là đều đã vãng sanh rồi, cho nên ông liền nghĩ rằng bài vị càng viết thì càng nhiều, có nên đem chúng bỏ đi một ít không? Ông đã nghĩ như vậy và muốn chọn ra vài ngày rảnh rỗi để đem những bài vị tương đối cũ, những cái từ lúc đầu đốt đi.
Mới vừa khởi tâm động niệm là muốn làm công việc này, vẫn còn chưa thực hiện, buổi tối ngày hôm đó ông liền nằm thấy giấc mộng. Ông mộng thấy có rất nhiều rất nhiều những chúng sanh, chính là những cái hồn ma này, đến quỳ xuống khẩn khoản van nài ông, thỉnh cầu ông và nói: “Cầu xin, cầu xin, xin ông đừng đuổi chúng tôi ra khỏi cửa được không? Chúng tôi hiện tại đang ở đây nghe Lão Pháp Sư Tịnh Không giảng bày kinh điển, nghe Phật hiệu ở nơi này vô cùng là hoan hỷ, chúng tôi ở nơi đây tịnh tu, tinh tấn mà tu học là vô cùng khó được, tại sao ông muốn đuổi chúng tôi ra khỏi cửa chứ?”. 
Ông nhìn thấy chúng sanh nhiều đến như vậy xếp thành từng hàng từng hàng mà quỳ lạy ông ấy, làm ông giật cả mình, làm sao đây? Ông đành bỏ đi, mau chóng nghĩ cách rời khỏi, nhưng mà lại nhìn thấy nhiều người như vậy đành hết cách, dường như khi đó tất cả hồn ma đều hy vọng ông có thể bước lên mà nói với họ vài câu là tại vì sao phải làm như thế. Người phụ trách này đã ở trong giấc mộng, cảm nhận được rằng chính mình đức hạnh không đủ, làm sao có thể bước lên đài để nói chuyện với mọi người chứ, cho nên ông rất căng thẳng, cũng không biết là phải làm thế nào, rất là muốn trốn đi, thế là ngay trong giấc mơ ấy, ông nhìn thấy ở trong Niệm Phật Đường có bàn Phật, ông nhanh chóng trốn vào dưới gầm bàn Phật.
Bên trong Niệm Phật Đường lúc này cũng có một số người thiện nguyện, nên có một người thiện nguyện nói với mọi người (tức là những hồn ma này): “Nếu như các vị có nỗi oan khuất gì, hoặc giả là các vị có sự việc gì muốn khiếu nại, thì xin mọi người xếp hàng từng người từng người một, tôi sẽ đăng ký lại cho các vị”. Lúc này xếp ở vị trí số một là một bà lão, bà lão liền nói rằng: “Tôi là bà nội của một vị làm thiện nguyện trong đạo tràng này, thông qua người đó đã giúp tôi lập bài vị, tôi ở nơi này tu học rất là tốt, vô cùng là thoải mái, ngày ngày niệm Phật, ngày ngày tinh tấn, ngày ngày nghe kinh, thật tốt vô cùng, nhưng mà bây giờ các anh muốn đem chúng tôi dẹp đi, đuổi đi khỏi, hy vọng các anh có thể đi tìm lại một nơi tốt khác cho chúng tôi, có một nơi tốt để đến trú ngụ để chúng tôi có thể tiếp tục tu học”. Số một đã đăng ký xong, nội dung của bà chính là như vậy, lý do mà bà muốn khiếu nại chính là việc này. Đến phiên số hai, đây là một chàng trai còn rất trẻ, anh nói: “Tôi do một vị cư sĩ Bắc Kinh giới thiệu, tôi đã qua đời khi còn rất trẻ, vị cư sĩ ấy đã giới thiệu tôi đến nơi này. Tôi đến nơi này để tu học nghe kinh niệm Phật cũng rất là tốt, hôm nay các vị muốn đuổi chúng tôi đi, tôi phải đi đâu đây?”. Người thanh niên này tỏ ra vô cùng buồn bã, dùng ánh mắt khẩn nài đăng ký với người thiện nguyện, cũng đem lí do của mình mà kể ra.
Người phụ trách này đang núp ở dưới gầm bàn Phật, ông đã nghe được rất rõ ràng, tại vì chính ông hạ lệnh muốn loại bỏ những bài vị này. Bởi vì trốn không phải là kín lắm, cho nên chân ông bị thò ra, có thể nói là đã bị lộ tẩy. Lúc đó có người đã nói: “Người phụ trách đang ở bên dưới”, thế là không còn cách nào, người phụ trách này đành phải bước ra mà đối diện với đám đông. Khi đó nhìn thấy mọi người cầu xin với ông, ông đã vô cùng cảm động, cũng đã vô cùng hổ thẹn sám hối, liền bày tỏ áy náy với mọi người. Ông nói: “Tôi sẽ không dời các vị, nhưng mà có một yêu cầu, các vị nhất định phải chăm chỉ mà học tập cho tốt”. Khi tỉnh dậy vào ngày hôm sau, ông liền tuyên bố với mọi người là đem những bài vị cũ từ lúc ban đầu vẫn cứ để lại chỗ cũ như trước, không nên dời cái nào trong số họ, không nên đem những bài vị đã lập lâu rồi dời đi nơi khác.
Chúng ta nghĩ thử xem, khi chúng ta lập bài vị, tất cả chúng sanh trên mỗi một bài vị đều là rất khó được có cơ hội ở trong đạo tràng mà nghe kinh nghe pháp. Chúng ta hôm nay có phúc nghe được Phật pháp, chúng ta nên cảm thấy là trăm nghìn vạn kiếp khó gặp được, những chúng sanh này họ chẳng lẽ nào cũng không phải? Cho nên là mỗi khi chúng tôi giúp cho mỗi một chúng sanh lập bài vị, trước tiên chúng tôi phải dùng tâm chân thành để mà lễ thỉnh họ. Sau khi lễ thỉnh họ xong, tất cả người làm việc trong đạo tràng cũng phải đối với những bài vị này mà dùng tâm chân thành cung kính để lễ thỉnh họ đến nơi này mà tu học, ở nơi này mà nghe kinh pháp, càng phải chúc phúc họ có thể sớm ngày phát nguyện cầu sanh Cực Lạc thế giới.
Có người hỏi tôi, lần trước tôi đã từng nói chúng ta làm thế nào để lễ thỉnh, có một số người họ vẫn là không thể rõ ràng cho lắm, muốn hậu học nêu ra một ví dụ thực tế, giảng giải tường tận một chút cho mọi người. Bây giờ tôi sẽ giảng giải lại một lần.
Giả như bây giờ bạn là vì người cha đã quá cố mà lập bài vị, thân phận là con cái, chúng ta nên phải lễ thỉnh như thế nào? Phải nên nói như thế này, đây là hậu học trước nay khuyến khích tất cả đồng tu, nếu như bạn có viết bài vị bạn phải làm lễ thỉnh như thế này. Đây là quan điểm của cá nhân, xin đưa ra mọi người tham khảo. Chúng ta vừa giả thiết là viết cho người cha đã mất của mình, ông đã vãng sanh trong một tình huống nào đó, chúng ta có thể ở trước Phật Đường mà lễ thỉnh như thế này:
Hai tay chắp lại hoặc là bạn lạy Phật trước, hoặc là xá chào trước đều được cả. Nếu như bạn không thể tham gia Pháp hội ở đạo tràng, bạn cũng có thể ở trước Phật đường (nếu như trong nhà bạn có Phật đường, nếu như không có thì bạn có thể ở trước tủ sách), hai tay chắp lại thật cung kính mà khải thỉnh, tiên phụ là ai đó. Ví dụ bạn là con gái, bạn nên nói hôm nay con gái tên gì đó, vì cha mà lập bài vị ở tại Hiệp Hội Giáo Dục Phật Đà Hồng Kông, tại nơi này vào lúc nào đó có một Pháp hội Tam Thời Hệ Niệm, đến lúc đó xin cung thỉnh phụ thân tại thượng, người có thể ghé bước đến nơi đó để mà lắng nghe kinh nghe pháp. Giả sử hiện nay phụ thân không ở trong cõi lành, thì khẩn thỉnh chư Phật Bồ Tát hoặc là Địa Tạng Bồ Tát đại từ đại bi có thể dẫn dắt người đến nơi này nghe pháp, hy vọng phụ thân tại thượng, nương nhờ sức gia trì của Phật Đà từ bi, có thể sớm phát nguyện cầu sanh Cực Lạc thế giới. Nếu như tội chướng còn chưa được tiêu trừ, thì hy vọng phụ thân tại thượng, dưới sự gia trì của oai thần Phật lực, có thể mau sám hối, sám trừ nghiệp chướng của chính mình, sớm ngày phát nguyện cầu sanh thế giới Cực Lạc.
/10
 

  Ý kiến bạn đọc

Mã bảo mật   

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây